Trường Sơn tự sự, theo miền ký ức

1/14/2021 10:53 PM | Cuộc sống

Đây là nơi để mình chia sẻ những thứ mình cảm nhận và minh ngộ ra được. Hy vọng mọi người đọc vui vẻ.

14/01/2021

Lê Đình Trường Sơn

Năm Sinh: 1992

Nơi Sinh: Đội 7, Thôn Quỳnh Ngọc, Xã Eana, KrôngAna, ĐakLak.

Vậy là lại một năm nữa sắp qua đi. Và một năm nữa lại sắp tới. Mình đọc được trên facebook 1 câu rất hay "Hôm qua là quá khứ, ngày mai là điều bí ẩn, chỉ có hôm nay là 1 món quà". Không biết mọi người như thế nào, nhưng mình lại rất trân trọng tất cả những thời gian trải qua của mình trong cuộc đời này. Sẽ có người chán ghét quá khứ bản thân không muốn nhớ cũng như nhắc lại. Lại cũng có người lại xem quá khứ của mình là một thời huy hoàng và bị đắm chìm trong đó mà không muốn thoát ra. Bởi vậy mình nghĩ tất cả mọi thứ trên đời này chỉ là một phép thử để con người vượt qua. Dù bạn có chán ghét mong muốn thời gian trôi qua thật nhanh hay là muốn nhiều thơi gian hơn để làm một điều gì đó thì chắc chăn một ngày cũng chỉ có từng đó thời gian. Và thời gian sẽ chẳng đợi bất kỳ ai.

Mình được nghe nhiều chia sẻ của bạn bè, anh chị. Có nhiều người không thích tết, có lẽ tết không còn nhiều sự lôi cuốn khi chúng ta càng lớn. Thay vì có đồ mới, được tiền lì xì, mặc đồ đẹp đi thăm hết mọi người thân chúc tết thì thay vào đó con người mang nặng hơn về những trách nhiệm lo toan cuộc sống. Và thậm chí là cả sự tự ti về kinh tế gia đình khi được hỏi thăm nên cái tết đôi khi trở nên là một điều gì đó không còn được đợi mong của một ai đó.

Năm nay mình đã 29 tuổi nhưng 29 năm qua mình chưa bao giờ có suy nghĩ chán 1 cái tết. Mỉnh chi lo sợ duy nhất là cứ mỗi năm bố mẹ mình lại già đi thêm 1 tuổi thôi. Vì mình xa gia đình sớm để đi học. Từ cấp 2, cấp 3, Đại học rồi tới giờ đi làm mình không có nhiều thời gian ở cạnh gia đinh. Nên tết là một cái gì đó mình rất mong muốn để gia đình mình có thể tụ tập một cách đông đủ nhất và vui vẻ xôm tụ nhất. Mình thích cái cảm giác sẽ lạnh của bầu không khí DakLak cuối đông vào xuân. Đúng là chỉ có ở trong mùa đông mới hiểu được giá trị của ấm áp. Sự ấm áp của những chiếc ôm, hay sự quan tâm hỏi han của những người thân trong gia đình. Cơ mà năm nay ở Sài Gòn mấy ngày cuối năm này cũng lạnh đáo để ấy. Sáng sớm đi làm cứ tưởng như mình đang ở cái thời đi học cấp 2. 5h30 sáng đi đón xe buýt cảm giác lạnh lẽo mà ko thích mặc áo khoác cho oai và người ta nhìn vào thấy mình dũng cảm. 

Vợ mình hay hỏi tại sao lúc nào a cũng ham hố cắt phép về ăn tết sớm. Là tại vì cái cảm giác thôi thúc và hào hứng chờ đón một cái gì đó mới luôn tồn tại trong mình mỗi khi năm hết tết đến. Mình nhớ tới cái không khí háo hức mẹ mua sắm đồ chuẩn bị tết. Có ngày đi chợ 2, 3 lần. Mẹ mình thì có câu cửa miệng "Công như công 30 tết". Bố mình thì chạy đây, chạy đó tìm củi hay mượn khuôn, đụng heo để gói banh. Còn bọn mình công việc như mọi người là dọn dẹp lau cửa, kính, bàn ghế, kệ, tủ... Rất mệt nhưng rất vui. Chưa hết. Màn đặc sắc nhất là thời khắc giao mùa cả nhà đều hướng ra đường đốt những đống lửa ấm cúng và ngắm nhìn những nhà khác bắn những tràng pháo hoa rộn ràng cho thời khắc chuyển giao thiêng liêng này. Và cả nhà mình cũng có chuẩn bị vài quả pháo để góp vui hehe. Bố mình hào hứng chuẩn bị pháo, đốt pháo và mỗi quả pháo nổ bắn lên có cao không, nổ có to không nó như một cái minh chứng cho năm mới có nở hoa như quả pháo đó không vậy. May mắn là trước giờ quả pháo nào nhà mình cũng cao và đẹp hết hahaha. Mình nghĩ cái này giống như thói quen văn hóa của từng địa phương vậy. Và bố mẹ mình đã truyền lại cho mình nguyên vẹn cái cảm xúc háo hức và chờ đón một năm mới thật may mắn sắp tới. Mình sẽ cố gắng nhất có thể để cũng như bố mẹ truyền lại cho con một không khí thật thiêng liêng này.

Cuộc sống mỗi người muôn màu muôn vẻ. Sẽ không có ai giống ai. Nhưng tình cảm gia đình là một tình cảm thiêng liêng. Nếu bạn may mắn sống trong một gia đình có bố mẹ đều yêu thương dành rất nhiều tình cảm cho bạn thì bạn sẽ cảm nhận được. Bố mẹ có thể làm rất nhiều thứ và hi sinh rất nhiều cho chúng ta. Nhưng chúng ta chưa chắc đã nhận ra cho tới lúc chúng ta đi ra ngoài hoặc gặp nhiều người trải qua rất nhiều chuyện. Có đôi khi bạn muốn gục ngã nhưng rồi bạn mới nhận ra ở nhà có bố mẹ luôn giang tay chờ đón cho dù chúng ta có thành công hay thất bại thì tình cảm của bố mẹ cho chúng ta vẫn chẳng thay đổi.

Từ khi mình có con mình càng thấm thía hơn công sức của bố mẹ, sự yêu thương lo lắng cho mình như thế nào. Lúc nhỏ mình nhớ mình ốm mệt quấy bố mẹ thức đêm hôm chăm sóc đưa đi bệnh viện. Nhưng lúc đó sao có thể hiểu được. Giờ chỉ muốn cố gắng thật tốt để bố mẹ vui vẻ tự hào. Và kiếm nhiều tiền chút có thời gian đưa phụ huynh 2 bên gia đình đi du lịch tận hưởng những thời gian vui vẻ nhất.

Mình thấy con người quá tham lam và ác độc. Không bao giờ có cảm giác đủ. Đạt được cái này thì lại mong muốn một thứ khác cao hơn, xa hơn. Nếu đó là một động lực để giúp bạn đi lên và phát triển mỗi ngày thì không có gì để nói. Nhưng có rất nhiều người lại bị sự tham vọng đó giam cầm và nó làm cho con người hy sinh tất cả những thứ khác để đạt được những mục tiêu kể cả sức khỏe, nhân cách. Thậm chí là làm hại lẫn nhau.

Mình tin rằng tồn tại luật nhân quả. Con người sẽ phải trả giá cho những gì mình đã làm. Hay gặt hái những thứ tốt đẹp trong tương lai nếu bạn là một người tốt truyền cảm hứng và trao đi rất nhiều sự giúp đỡ, yêu thương cho những người xung quanh. Mỗi một kiếp người được sinh ra chúng ta có được ý thức nói dài cũng không dài, ngắn cũng chẳng ngắn. Thành công, danh vọng, tiền tài cho cá nhân bạn cũng sẽ chẳng tồn tại được lâu khi bạn mất đi. Cái mà lưu lại được chính là giá trị mà bạn trao lại cho những người đang sống, tồn tại và các thế hệ sau nữa sẽ nhắc tới bạn nếu giá trị của bạn có sức ảnh hưởng và lan tỏa tới.

Mọi thứ trên đời này đều có tính chất tương đối và không trọn vẹn. Con người sinh ra cũng sẽ vượt qua những thăng trầm cuộc sống. Có thời điểm xuất phát, có thời điểm thất bại, có thời điểm thành công. Và những điều đó xảy ra sẽ là điều hiển nhiên. Quan trọng là thái độ, cách xử lý của bạn khi gặp những vấn đề đó và khi vượt qua thì sẽ có rút được ra những kinh nghiệm gì? Mình nghĩ nếu open mindset thì cuộc sống nó như 1 quy luật sẵn có. Quan trọng là nắm bắt thời điểm và kiên trì thì mình nghĩ sẽ có lúc sẽ đạt được thứ bạn mong muốn.

19/01/2021

Tôi thương vợ tôi.

Cuộc sống này chẳng ai hợp ai. Bởi vậy để tìm kiếm được một người tri kỉ gắn bó cả cuộc đời lại càng khó. Mình đã đọc được đâu đó một câu nói mình không nhớ cụ thể nhưng hàm nghĩa đại khái như nếu kết hôn với một người bạn thân thì khả năng sống với nhau đến đầu bạc răng long. Mình thấy câu này đúng vì con người sẽ sống thật bản thân mình với những người xung quanh nếu không có một mục đích hay vì muốn cố gắng chứng minh điều gì đó và đó là cơ hội tốt nhất để mọi người có thể hiểu rõ về nhau. Biết được điểm xấu và tốt của nhau và nếu chấp nhận được thì có thể nói là một tín hiệu tốt cho một cuộc hôn nhân. 

Mình cảm giác hầu hết các bạn kết hôn sớm thì thường lận đận và sớm đổ vỡ. Lý do cũng dễ có thể giải thích được là vì quá đặt nặng cảm xúc khi yêu đương. Và nếu xuất phát điểm chính là làm quen, tán tỉnh, yêu đương mình nghĩ đó là một tình yêu ngộ nhận. Khi yêu ai cũng bị mù quáng. Thấy cái gì của người ta cũng tốt đẹp Những việc người ta làm đều là đúng. Nhưng đó là bạn đang đứng về phía người yêu bạn. Nhưng về sống với nhau có đôi lúc bạn và người ấy sẽ đứng về 2 phía thì lúc đó bạn sẽ thế nào. Chính lúc này bạn sẽ phải hứng chịu những thứ mà người ấy đã đối xử với những người khác. Liệu bạn có hối hận. Bởi vậy mình nói nếu là 1 người bạn quen thân, hiểu được người ta như nào. Rồi tiến tới tình yêu, hôn nhân thì mình nghĩ khả năng sẽ viên mãn hơn.

Dục tốc bất đạt. Cái gì cũng cần phải thời gian để tìm hiểu nắm bắt. Hầu hết mọi thứ được xây dựng trong thời gian ngắn thì thời hạn sử dụng cũng không được lâu. Nhưng kỳ lạ là tình yêu chẳng có thể căn cứ hay phụ thuộc vào bất cứ điều gì. Cảm xúc cứ thế mà đến rồi lòng lại mang về tương tư. Có chăng đi nữa hãy cố gắng dùng thời gian để có thể hiểu nhau hơn, chấp nhận nhau nhiều hơn, gạt bỏ những cái tôi của bản thân để hòa hợp với người mà ta hy vọng. Và mình nghĩ mình là một người may mắn khi trải qua giai đoạn yêu đương cho tới hôn nhân với chỉ 1 người. Quen từ thời học sinh rồi lại tới sinh viên rồi kết hôn dĩ nhiên giữa những chặng thời gian cũng có một số lập cập. Nhưng cũng chẳng quan trọng lắm. Hiện tại cuộc sống gia đình mình cũng thuận hòa. Lâu lâu có vài giận hờn nhỏ nhỏ. Nhưng mình cũng sẽ cố gắng rút kinh nghiệm, cố gắng tiếp thu và chia sẻ nhiều hơn với vợ mình.

Vợ như một hậu phương vững chắc để bản thân có thể phát triển mạnh mẽ hơn, vươn xa hơn với những hoài bão to lớn. Bởi vậy đằng sau những hình ảnh thành công của người chồng luôn có sự vất vả hy sinh lớn lao của người vợ. Vợ mình cũng vậy là một người đảm đang đam mê sáng tạo ra những món ăn thật ngon để gia đình mình cùng thưởng thức. Vợ là người luôn là người chia sẻ với những áp lực lớn lao bên ngoài kia của mình. Khi về nhà được nói chuyện chia sẻ, Được đùa vui chơi cùng con thì mọi thứ buồn phiền áp lực tự tan biến. Mình không mong vợ mình phải kiếm tiền thật nhiều và thay vào đó là thiên về hướng gia đình là người dạy được con những lời hay ý phải. Và mình đang hài lòng với những điều mình đang có. Cảm ơn em và con đã đến với anh. Anh sẽ cố gắng làm thật nhiều thứ tốt đẹp để cho em và còn luôn vui vẻ hạnh phúc tự hào.

Trước kia có 2 vợ chồng yêu thương nhau. Nhưng giờ khác rồi mình đã yêu một đứa khác nhiều hơn cả vợ mình rồi. Đó là thằng đệ mình. Năm nay mới gần 3 tuổi mà biết nịnh ghê lắm. Cứ muốn thứ gì là lại  "Ba Sơn ơi, Bao thích xe này lắm, Bao thích con khủng long này lắm. Bao thích bánh này lắm, Bao thích ăn kem lắm..."  Mà lần nào cũng kết lại một câu ấm lòng lắm kiểu: "Bao yêu ba Sơn nhất nhà" nếu đạt được mục đích. Mình biết bị lợi dụng cơ mà vẫn thích cái kiểu lợi dụng này ghê gớm. Không biết lớn lên rồi có khi nào lại hỏi ba Sơn: "Ba Sơn ơi con thích bạn này lắm." Cái này chắc Ba Sơn chịu ak.

Và trên đời này không có gì là tuyệt đối cả. Cuộc sống sẽ trải qua những thăng trầm bể dâu. Quan trọng là vượt qua sóng gió con người mình sẽ như thế nào. Sẽ chứng chắn kiên định hơn hay là thất bại, lảng tránh đánh mất chính mình. Cuộc sống hôn nhân cũng vậy. Giờ đang rất hạnh phúc nhưng sau này đâu biết sẽ như thế nào. Như mình hay nói với vợ mình sau này anh lỡ có mắc phải một lỗi lầm thật lớn và khiến em phải buồn lòng không thể tha thứ thì anh sẽ tôn trọng tất cả quyết định của em. Và sẽ làm tất cả mọi thứ để chuộc lại 1 phần nào lỗi lầm. Nhưng mà em cứ yên tâm cho dù thế nào đi nữa cũng chẳng ai có thể thay đổi được vị trí của em và con trong lòng anh. Đó là khẳng định chắc chắn của anh. Và điều này anh cũng chẳng cần phải chứng minh với ai. Mình em và anh biết là đủ. Mọi thứ cứ để thời gian và hành động trả lời. 
 

22/01/2021

Tôi sợ con người.

Con người hiện tại mình thấy thật độc ác và ngày càng có xu hướng bạo lực họ sẽ giết tất cả các con vật họ không thích hoặc là để ăn thịt chúng. Bằng chứng là các loại động vật hoang dã số lượng ngày càng ít đi và có khả năng dẫn tới nguy cơ tiệt chủng. Thử nghĩ xem nếu có 1 loại động vật nào đó khác con người có sự phát triển hơn và họ làm vậy với mình y như mình đã làm với những con vật. Quá là kinh khủng. Bởi vậy mình chẳng muốn giết bất cứ con vật nào. Nhưng con người đang cố gắng tước đoạt đi sự sống của các loại động vật với rất nhiều mục đích. Để ăn, để làm thuốc, để làm cảnh, để buôn bán...

Mình không theo đạo. Nhưng mình rất mong muốn được ăn chay thật nhiều để hạn chế sự giết chóc động vật lấy thịt. Mặc dù biết với một mình mình sẽ không có được bao nhiêu ảnh hưởng. Nhưng nếu nhiều người cùng nhau ăn chay thì sẽ tốt biết bao. Mình nghĩ rằng việc ăn thịt cũng sẽ ảnh hưởng nhiều tới tính cách của con người. Động vật có ý thức và luôn mong muốn được sống vì vậy nếu chúng ta cưỡng ép giết thịt thì vô tình sẽ xảy ra những ý thức giận dữ, sợ hãi tích lũy vào từng tế bào. Và con người ăn chúng cũng sẽ bị ảnh hưởng theo. Động vật sinh ra sẽ có những thiên địch của mình, bọn chúng sẽ cùng sinh tồn làm cho cân bằng hệ sinh thái. Nhưng con người đã phá hủy đi tất cả. Bởi vậy trái đất của chúng ta ngày càng khô kiệt tài nguyên thiên nhiên. 

Vậy thiên địch của con người là gì. Mình nghĩ chính là sự hồi báo của thiên nhiên. Mà cũng ko hẳn vì chính những rủi ro thiên tai đó là do con người chúng ta tạo ra. Nên đúng hơn phải nói là con người sẽ bị báo ứng bởi những hành động phá hoại môi trường tài nguyên trong quá khứ. Con người tham lam ích kỉ bất chấp hậu quả để đạt được những thứ mình mong muốn. Tất nhiên vẫn có một số người, bộ phận, tổ chức đang cố gắng làm cho trái đất trở nên tốt đẹp hơn. Mình rất biết ơn tới họ, họ đang cố gắng chuộc lại lỗi lầm mà con người gây ra vậy. Mình chỉ mong muốn trong tương lai con người sẽ ngày càng ý thức rõ hơn về những hành động của mình ảnh hưởng tới môi trường xung quanh và bản thân như thế nào. Và hãy xem động vật là bạn. Mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp và đáng yêu hơn rất nhiều.

Tôi học cách khiêm nhường.

Ông bà ta có nói "một điều nhịn chín điều lành". Ai cũng có xu hướng luôn cho mình là đúng. Tất cả mọi ý kiến, quan điểm khác với ý kiến, quan điểm mình thì bắt đầu phân bua hoặc là làm mọi cách để chứng minh. Nhưng xét cho cùng mọi vật trên đời này đều là tính chất tương đối. Ý kiến, quan điểm của bạn có thể là đúng trong trường hợp này, hoàn cảnh này, góc nhìn này nhưng không có nghĩa là đối với người khác cũng như vậy. Nên vấn đề nên giải quyết ở đây là hãy đứng trên góc nhìn của đối phương phân tích và thừa nhận và cho họ thấy góc nhìn, quan điểm, hoàn cảnh của mình khi nhìn nhận cùng 1 vấn đề để họ có thể cảm nhận được và thông cảm với bạn.

Mình đọc báo thời sự thấy con người sẵn sàng xuống tay tước đoạt mạng sống của người khác vì những lý do rất nhỏ như va chạm giao thông hay là liếc đểu, nhìn đểu, không tôn trọng bạn nhậu... Dĩ nhiên con người chắc chắn sẽ có những lúc nóng giận không thể thoát khỏi. Nhưng lý do là gì có đáng để mình sừng cồ hay nổi giận không. Và kể cả khi bạn đã đúng trong hoàn cảnh đó nhưng khi nóng giận mất kiểm soát thì những việc làm lúc đó lại khiến bạn trở thành người sai. Dù bạn là ai, có làm ông to bà lớn, hay là địa phú đại gia thì họ cũng chẳng bao giờ nhớ tới bạn với những định danh đó. Cuối cùng những dấu ấn ghi vào lòng họ chỉ có những giá trị bản chất con người như tốt bụng, hiền lành, hòa đồng, thân thiện.

Vậy làm sao để có thể kiềm chế và khiêm nhường trước những sự xung đột về ý kiến, quan điểm. Cái này mình nghĩ là phải học và cố gắng đọc xem nhiều phim ảnh có những nhân vật chính có tính cách lớn. Lúc đó sẽ có tác động lớn tới con người chúng ta. Mình cũng đang cố gắng kiềm chế, im lặng và không ra quyết định trong những lúc đang nóng giận để tránh khỏi những rủi ro không đáng có vì lúc nóng giận thì quyết định sẽ bị ảnh hưởng lớn theo cảm xúc không còn là lúc lý trí suy nghĩ tỉnh táo. Mình nghĩ chúng ta cũng nên tránh khỏi những thước phim, những tin tức có tác động tiêu cực tới tinh thần, tâm trí như bạo lực, buồn bã, chán nản, suy sụp, sợ hãi, hoảng loạn... Trí tò mò con người luôn muốn hướng chúng ta đi tìm những thứ được cho là bí mật hay là tin sock nhưng vô tình những thứ đó đang chính là nguyên nhân chính làm cho con người nóng giận và có xu hướng bạo lực hơn. Bởi vậy nếu chúng ta có thể chủ động tiếp cận những con người có tính cách tốt hoặc những hoàn cảnh, nguồn sống tích cực. Chúng ta cũng sẽ có một tính cách tốt và được nhiều người thương mến, yêu quý.

25/01/2020

Tôi sợ sự nổi tiếng.

Sự nổi tiếng có quá nhiều sự cuốn hút với mọi người. Ai cũng muốn được nhiều người biết tới, được ngưỡng mộ, được khâm phục. Nhưng sự nổi tiếng lại đánh đổi đi rất nhiều thứ. Nổi tiếng thì mọi thứ đều bị chú ý. Từ cách đi đứng, ăn mặc, hành vi, cử chỉ... Rất mất tự nhiên chưa kể tới hình ảnh của mình sẽ bị chỉ trích hay xoi mói khi dính bất cứ 1 scandal nào. Và con người thì chẳng ai hoàn hảo cả. Sẽ có những mặt này mặt kia. Hãy là một người fan chân chính, chúng ta yêu mến tài năng của họ thì hãy để ý tới những giá trị họ tạo ra để làm cho chúng ta vui vẻ hạnh phúc. Hãy tri ân bằng cách tôn trọng và lắng nghe nhiều hơn. Đừng vội vàng phán xét hay áp đặt, chỉ trích họ bởi những thứ họ làm không vừa mắt chúng ta.

Nói cho cùng dù có rất nổi tiếng, nhiều người hâm mộ thì họ cũng vẫn là con người, Và hành vi, sở thích của họ cũng không thoát ra khỏi hỷ, nộ, ái, ố... Khiến bản thân đôi khi không còn như những người mà chúng ta mong đợi. Nhưng điều đó cũng chẳng sao. Vì họ đang sống cho chính họ, chứ chẳng phải sống cho bất kì 1 người nào khác. Có lẽ chúng ta đang quá ích kỉ luôn áp đặt một hình mẫu lý tưởng lên người mình thần tượng. Nhưng hãy thử đặt mình vào vị trí, hoàn cảnh của họ suy nghĩ có lẽ chúng ta sẽ có một cách nhìn nhận khác hơn, thông cảm hơn. Còn nếu vẫn không thông cảm được thì các bạn nên im lặng và rời đi. Tìm cho mình một thần tượng mới phù hợp hơn.

Tình yêu vẫn là một điều gì đó không thể suy diễn bằng lẽ thường, Có thể đối với những người khác nó hoàn toàn vô lý, Nhưng với người ta lại rất hợp lý. Con người bắt đầu quen thân rồi yêu nếu có đủ thời gian thì những con người ấy sẽ càng hiểu nhau hơn, họ sẽ hy sinh, chấp nhận những thói hư tật xấu của nhau để cùng nhau đi chung trên một con đường. Nhưng đôi lúc cuộc sống không như là mơ. Bên cạnh họ là chông gai, thử thách, khó khăn trùng điệp. Nếu cuối con đường họ vẫn bên cạnh nhau thì có lẽ đây là một câu chuyện kết thúc có hậu. Nhưng ngược lại sẽ có đôi lúc một trong 2 không còn đủ quyết tâm và hướng về phía nhau nữa. Thì đó là một kết cục buồn. Buồn cho cả những nhân vật chính trong câu chuyện tình yêu này và buồn luôn cho cả những người ủng hộ chúc phúc cho 2 người. Họ sẽ để lại một tiếc nuối, sự mất mát lớn trong lòng mọi người. Nhưng cho dù có thế nào đi nữa mình nghĩ chúng ta vẫn nên tôn trọng quyết định của bọn họ. Chứ chúng ta chẳng có lí do bắt họ phải giải thích, thế này, thế nọ. Mình tin rằng tất cả chúng ta ở đây chẳng ai muốn bị can thiệp vào đời tư rồi chỉ trích, phán xét, bắt chúng ta phải giải thích vì sao chúng ta như vậy. Nên mình tin rằng họ cũng vậy. Hãy cố gắng thông cảm. 

Về vấn đề tình yêu thì quan điểm của mình thế này tình yêu không có đúng sai, chỉ có trọn vẹn và không trọn vẹn. Thật là may mắn khi 2 người yêu nhau và cùng chung sống tới đâu bạc răng long, thì đó theo mình là trọn vẹn. Mỗi một cuộc chia ly đều bắt đầu bằng rất nhiều lý do có thể là cá nhân, gia đinh hay người thứ 3. Và cho dù là lý do gì đi chăng nữa thì sự chia ly chính là một cuộc tình không trọn vẹn và sẽ có những khổ đau hối tiếc. Sẽ có những người không muốn và cố gắng níu kéo. Nhưng để làm gì? Ai yêu thương không muốn được đáp trả. Tình yêu có phải là bạn thích người ta không đâu. Đó là sự quan tâm, dỗ dành, chia sẻ của cả 2 dành cho nhau. Bởi vậy cho dù bất cứ lý do gì để dẫn tới việc chia tay thì mình nghĩ nó nên xảy ra. Bởi vì đó là minh chứng cho việc hết yêu. Hãy tỉnh táo suy nghĩ. Vì sao mình yêu họ? có phải là vì họ tốt, quan tâm, yêu thương, là chỗ dựa tinh thần... Nhưng giờ thì sao họ không còn yêu nữa. Cái chúng ta níu kéo chỉ là những chấp niệm quá khứ. Không muốn đánh mất. Hãy thực tế và tìm kiếm cho mình một người xứng đáng hơn. Cũng chẳng việc gì phải hận họ cả. Bạn bị tổn thương và cách bù đắp tổn thương ấy chính là thời gian hãy để thời gian bù đắp cho bạn. Sự lãng quên chính là sự bù đắp khoảng trống tốt nhất đó. Có thể nhanh, cũng có thể rất lâu nhưng hãy tử tế tiếp nhận. Hãy yêu bản thân mình nhiều nhất có thể. Đừng có xem tình yêu của họ cho bản thân mình là tất cả, Nếu mất đi bạn sẽ đánh mất luôn chính mình.

19/02/2021

Trân trọng thời gian trôi

Phải chăng thời gian trôi qua con người lại được chứng kiến nhiều hơn những thăng trầm và từ đó lại thấy quý giá hơn, trân trọng hơn từng phút từng giây của hiện tại. Mình lại mới ăn xong 1 cái tết nhưng năm nay cảm giác về cái tết của mình lại khác hơn mọi năm trước. Cũng rất hào hứng một cảm giác được chờ đón giao thừa hay khoảng thời gian cả gia đình đoàn tụ sum họp. Nhưng lại sợ thời gian trôi qua quá nhanh. Thời gian sẽ chẳng bỏ sót cho một thứ gì con người, khung cảnh cũng vậy. Mỗi chúng ta sinh ra và tồn tại trong một thời điểm của thời gian. Và chúng ta cũng sẽ là phần quá khứ trong dòng thời gian vô tận. Cũng chẳng mong là trường sinh cùng trời đất. Chỉ mong là được cùng nhau trong khoảng thời gian dài nhất có thể vậy là tốt lắm rồi.

Cũng có rất nhiều người nghĩ rằng sẽ có thế giới bên kia. Và họ sẽ lại gặp lại nhau và cùng chung sống tiếp luân hồi đời đời kiếp kiếp. Như vậy thật là tốt. Chúng ta sẽ cứ mãi được ở với những người mà chúng ta thương yêu. Đại gia đình cứ vậy mà cùng nhau vượt qua thời gian. Nhưng mình nghĩ cái gì cũng vậy có mở đầu thì cũng sẽ có kết thúc. Không có gì là hoàn hảo và tuyệt đối. Có sum họp có chia ly. Có thành công có thất bại. Có vui sướng có đau khổ. Và chúng ta phải chấp nhận có chăng đi nữa chúng ta nên cố gắng trân quý những khoảnh khắc vui vẻ,  đầm ấm, hạnh phúc ngay thời điểm hiện tại vì đó sẽ trở thành những kỷ niệm đẹp được khắc ghi trong dòng thời gian trong tâm trí của mỗi con người chúng ta. Không dám nghĩ xa hơn có kiếp sau mà chỉ mong muốn trọn vẹn trong một kiếp này.

Đời người có bao nhiêu lần 10 năm. Một cái chớp mắt đã có biết bao nhiêu thứ đổi thay lúc ta nhận thức được dòng thời gian khắc nghiệt thì ba mẹ chúng ta cũng đã già đi. Những hoàn cảnh éo le xung quanh ta thật đáng thương vì vậy mà mình rất trân trọng và mong muốn được bên cạnh gia đình nếu có thời gian rảnh. 

17/03/2021

Kẻ nhập vai

Dạo gần đây mình nghe được một bài hát "Hẹn em kiếp sau" cũng rất hay. Mà thói quen hay thì nghe đi nghe lại nhiều lần. Rồi mình chợt tự hỏi con người có kiếp sau không? Và nếu thật sự có kiếp sau thì mình nghĩ như mình bây giờ cũng chẳng thể nào nhớ được kiếp trước mình là ai, đã làm những gì...Vậy có phải mỗi người chúng ta hiện nay đang chính là kẻ nhập vai vào hoàn cảnh hiện tại mỗi người. Mỗi kiếp con người đang sống chỉ là một đoạn thời gian nhập vai vào mỗi hoàn cảnh mà mỗi người gặp phải. Có một số người thì may mắn được rớt vào một hoàn cảnh sung túc, hạnh phúc ấm no, một số kém may mắn hơn thì lại rớt vào những hoàn cảnh cơ cực, khổ đau, thiếu thốn. Nhưng cho dù hoàn cảnh nào đi nữa thì chúng ta vẫn thấy con người đều có ý chí vươn lên để đạt được những mục đích cao hơn xa hơn. Nhưng bên cạnh cũng có một số người đã lầm đường lạc lối và gây nên những tổn thất nặng nề với đồng loại, xã hội.

Không biết có ai từng nghĩ tới hoàn cảnh sau này mình sẽ rớt vào những hoàn cảnh của những người khác bớt may mắn hơn mà không phải là mình bây giờ. Và liệu tinh thần ý chí của mình có được khả quan, tích cực để cố gắng vượt qua hoàn cảnh đó không. Bởi vậy hãy cố gắng sống thật tốt cho bản thân hiện tại vì nếu bạn đang vui vẻ, yêu đời, hạnh phúc thì đó là một điều rất may mắn hơn rất nhiều những cuộc đời éo le ngoài kia. Hãy đối xử thật tốt với những người xung quanh. Biết suy nghĩ cho những người xung quanh, đặt mình vào vị trí của họ mà suy nghĩ để hiểu được tại sao họ lại suy nghĩ như vậy và làm như vậy. Và đó cũng là cách duy nhất cho việc thích ứng vào tất cả các hoàn cảnh của cá nhân nếu cuộc đời này xảy ra biến cố thì cũng không quá suy sụp thất vọng, Hoặc có kiếp sau lỡ đâu mình cũng rớt vào hoàn cảnh của họ bây giờ. 

Con người sinh ra và chết đi cũng ko mang đi được bất cứ thứ gì. Con người chỉ để lại tiếng thơm, tiếng xấu dựa vào cách cư xử, sự tử tế mà lúc sống con người đó đối đãi với những người xung quanh, những người thân thuộc, những người hàng xóm kể cả những người xa lạ... Hãy bớt ích kỷ cá nhân lại. Nếu có điều kiện hãy cố gắng giúp đỡ những người có hoàn cảnh cơ hàn hơn mình hiện tại. Không chỉ về vật chất mà cả về phía tinh thần. Hãy cứ thử nghĩ nếu mình gặp khó khăn mà có một bàn tay đỡ lấy chúng ta, giúp chúng ta vượt qua khó khăn chúng ta sẽ cảm thấy rất hạnh phúc và biết ơn đúng không. Và tất cả sẽ được thời gian chứng kiến ghi lại. Hãy là một người sống biết ơn và tử tế. Vì mỗi cuộc sống là một lần nhập vai của con người.

17/05/2021

Nhà tôi làm nông

Nhà tôi 3 đời trồng cây. Đến đời tôi ngồi văn phòng.

Tôi sinh ra lớn lên trong một gia đình ở miền tây nguyên nắng gió. Nơi nổi tiếng với các cây như cà phê,cao su, hồ tiêu... Và chính nó cũng là nguồn thu nhập chính của gia đình tôi từ những ngày tôi còn bé. Bố mẹ tôi hay nói với chúng tôi rằng. Cố găng ăn học để có một cuộc sống nhàn nhẹ hơn, bớt cơ hàn hơn, nhiều sung túc ấm no hơn. Và rồi tôi đã nhận ra rằng công việc nào cũng có sự cơ cực, khó khăn trong đó. Nhưng quan trọng nhất là được làm những cái mình thích đó là 1 điều mơ ước của bao nhiêu người.

Tôi đã đọc được đâu đó 1 bài viết cặp đôi 9x bỏ công việc lương ngàn đô để về quê lập nghiệp cùng với mảnh vườn nhiều cây cối. Tôi chợt liên tưởng tới bài hát của Đen Vâu "Nếu mà mệt quá, giữa thành phố sống chồng lên nhau cùng lắm thì mình về quê, mình nuôi cá và trồng thêm rau". Chẳng ai có thể nói nghề nào sang hơn nghề nào cả. Quan trọng là nghề đó mình thấy thoải mái và nó lo đủ cho cuộc sống gia đình con cái.  

Tôi lớn lên từ nông thôn nên tôi yêu lắm những thứ gắn bó với tôi từ nhỏ. Tôi yêu thích từng cái cây ngọn cỏ trong khuôn viên vườn nhà mình. Mỗi lần được về quê thăm gia đình tôi đều có ghé thăm những khu vườn của nhà mà năm xưa đã gắn liền với tuổi thơ tôi. Nơi đã nuôi tôi khôn lớn như ngày hôm nay. Đó là khoảng ký ức thật tuyệt vời.

Đã có người từng nói với tôi làm nông thì có gì mà đam mê. Chỉ là để mưu sinh, con người vì nghèo khổ ít học thức nên mới phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Nhưng theo tôi quản điểm đó rất sai lầm. Làm cái gì cũng vậy nếu bạn để tâm và có một niềm đam mê thì chắc chắn rằng bạn chăm sóc và làm công việc đó tốt nhất có thể. Và rõ ràng như một luật nhân quả bạn gieo một cái cây. Bạn chăm sóc nó thật tốt thì bạn sẽ gặt hái được những năng suất cao mà cây cối đem lại như một lẽ tự nhiên.

Ba vợ tôi từng nói rằng. Làm nông thì dễ nhưng để hiểu và chăm sóc tốt cho cây thì không phải ai cũng làm được. Và tôi thấy được sự đam mê với cây cối trong từng chi tiết nhỏ của ba tôi. Ba tôi có thể biết được từng cái cây trong vườn nó đang như thế nào. Và sẵn sàng cắt tỉa hoa trái cho cây được khỏe mạnh thay vì để lấy hiệu suất mà làm cho cây suy kiệt. Ba tôi chỉ cho chúng tôi biết về từng loài cây trong vườn. Và mỗi khi nói về một cái cây ba tôi nói rất si mê về đặc tính, bệnh hay mắc phải cũng như sự ưa ghét của cây với các điều kiện khí hậu. Rất nhiều rất nhiều sự chia sẻ mà tôi nghĩ nếu không phải một người để tâm hoặc đam mê với cây cối sẽ không ai có thể làm được.

Và bù lại cũng giống như những người trồng cây giống ba tôi nhưng không bao giờ được hiệu quả như những cây ba tôi trồng. Mít, vải, bơ, sầu riêng đều rất năng suất và ít sâu bệnh. Khi ăn vào cảm giác rất ngọt ngào thân thương. Và tôi nhận ra công việc nào cũng được. CHỉ cần mình thích, đam mê, đặt tâm vào công việc thì chắc chắn sẽ gặt hái được thành quả.

17/12/2021

SỰ TỒN TẠI

Trải qua một năm cực kì khó khăn của nhân loại đối mặt với thiên tai dịch bệnh trên khắp thế giới. Khi đối diện với những mất mát chúng ta mới nhận ra những điều bình dị vốn đáng quý đến nhường nào. Và thật là may mắn cho mình và cả những người đang đọc được những dòng này khi chúng ta đang còn sống. Vậy tại sao lại có sự sống và tồn tại. Mình đã suy nghĩ những vấn đề này từ rất lâu rồi. Con người tại sao sinh ra lớn lên rồi lại già đi. Có trường sinh bất tử không? Có kiếp sau không? Có nơi nào đó được gọi là vĩnh hằng không?

Mình từng đọc được 1 câu rất hay trên mạng xã hội "Thiên địa là lữ quán của vạn vật, trăm đời là thời gian của lữ khách từ xưa tới nay". Có phải cuộc sống mỗi con người chính là một lần trải nghiệm. Và cuộc trải nghiệm đó khi nào thì chấm dứt và mình có thể kiểm soát sự trải nghiệm này không? Hoặc làm sao để có thể bất tử vĩnh hằng tồn tại cùng với trời đất.

Nhưng mình nhận ra nếu bất tử một mình bản thân mình thì có ý nghĩa gì. Thời gian cũng sẽ vùi chôn hết tất cả. Mọi thứ chỉ còn lại là ký ức lưu vào trí nhớ những người còn sống. Vậy có quá bất công cho người ở lại. Nếu được mình chỉ muốn sẽ ghi nhớ tất cả hình ảnh những thành viên trong gia đình. Mình sẽ cố gắng được cùng gia đình tạo ra nhiều kỷ niệm thật vui vẻ và hạnh phúc in sâu trong tâm trí tất cả mọi người. Để cho đoạn thời gian bên cạnh người thân trở nên là một đoạn thời gian đáng ghi nhớ nhất của mỗi người.

Lúc trước mình cũng từng nghĩ nếu mình chết đi thì ở một nơi nào đó mình sẽ vẫn yêu thương và gìn giữ những hình ảnh của người thân và gia đình. Mình sẽ vẫn luôn theo dõi, quan tâm và giúp đỡ hết mọi người thân đang tồn tại. Nhưng thực sự sẽ chẳng có kiếp nào khác cả. Con người cũng sẽ giống như vạn vật đều tuân thủ một quy tắc sinh ra và tan biến trong thời gian vô tận.

Mọi thứ đều được tạo ra rồi sẽ biến mất. Kể cả là những thứ chúng ta cầm nắm hoặc là những thứ chúng ta cảm nhận.. Tất cả đều sinh ra và mất đi. Cơn gió bắt đầu thổi và cũng sẽ kết thúc. Mọi thứ chuyển động rồi cũng sẽ dừng lại kể cả tinh thần, cảm xúc, sự vui vẻ, buồn bã, khổ đau cũng có khởi đầu và sẽ dần kết thúc theo cái cách đơn giản nhất chính là tự chúng ta quên đi. 

Mỗi chúng ta đang tồn tại như một lữ khách đang được định danh bởi 1 thân xác nào đó trong một hoàn cảnh nào đó. Chúng ta được sinh ra và lớn lên trong 1 hoàn cảnh, xã hội và chính những thứ đó tạo nên tính cách con người như chúng ta. Ai cực kỳ may mắn sẽ có được những mối lương duyên tốt lành làm cho con người chúng ta trở nên hiểu biết, thông ngộ sống hết một kiếp sống an nhiên vui nhiều buồn ít. 

Hồi nhỏ mình thấy một vài hình xăm của các ông chú bạn bố săm lên vai dòng chữ "Đời là bể khổ". Hồi nhỏ mình nghĩ khổ là khổ cực làm lụng vất vả. Nhưng bây giờ mình mới thấu hiểu hết câu nói này. Đã có nhận thức, tri thức, cảm giác thì cuộc sống chính là bể khổ. Chữ khổ ở đây đó chính là vô thường. Cuộc sống diễn ra như một đồ thị hình sin. Sẽ cho chúng ta những khoảnh khắc vui vẻ hạnh phúc, nhưng có lúc lại buồn bã thất vọng. Đó chính là nổi khổ của mỗi người mà ai cũng sẽ từng trải qua.

Con người thường bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài và phán đoán phiến diện bởi các giác quan, chính những thứ đó tạo nên sự lên xuống của cảm xúc. Và khiến cho chúng ta sống 1 cuộc sống chịu nhiều khổ đau cùng cực. Cuộc sống này nói dài cũng ko dài, ngắn cũng chẳng phải ngắn. Quan trọng nhất là chúng ta có tận dụng hết thời gian mình có cho những lẽ sống mình mong muốn. Biến những khoảnh khắc đó thành những kỷ niệm đáng nhớ. Đó cũng đã là thành công của 1 kiếp nhân sinh.

Còn ở một mức cao hơn chính là những người tu hành. Mình cảm nhận được từ họ sự ổn định về cảm xúc. Họ không bị giao động bởi những tác động, ảnh hưởng của sự vật, sự việc xung quanh. Họ luôn có một tâm thái vững vàng và nhẹ nhàng trong sâu thẳm tâm hồn khiến cho cuộc sống của họ thật an nhiên và bình lặng. Đối với mình những người như vậy họ đã là trường sinh bất tử.

Xã hội hiện tại của con người xã hội càng phát triển thì con người lại càng đua tranh. Từ cá nhân trong một tập thể cho tới các quốc gia trong một khu vực. Tất cả đều xuất phát từ những ham muốn đem lại lợi ích cho cá nhân hoặc một tổ chức. Con người ai sinh ra cũng đã luôn sở hữu cho mình một bản năng là mong muốn được nổi bật hơn và chính những điều đó đã làm cho con người trở nên có nhiều dục vọng hơn. Và dục vọng dễ làm cho con người lay chuyển tâm thái. Nếu đó là tích cực thì con người sẽ trở nên tốt hơn nhưng đồng nghĩa với việc con người lại càng muốn sở hữu nhiều hơn, nổi bật hơn và cứ thế không ngừng làm cho cuộc sống trở nên ngột ngạt và không còn sự bình an muốn có trong cuộc sống. Nhưng nếu ngược lại mọi thứ diễn biến khiến cho con người đó trở nên tiêu cực thì lại càng tệ hại hơn. Bởi vậy việc dữ cho mình một tâm thái vững vàng ổn định không bị dục vọng làm cho bản thân bị thúc đẩy hành động làm nên những thứ không đúng với bản tâm thật sự rất khó.

Mình cũng chỉ là một người bình thường cũng không được cao siêu như các vị thánh hiền có thể đắc đạo vô sầu vô lo. Giống một cuộc sống tự tại an nhiên. Nhưng mình cố gắng kiềm chế lại những dục vọng để mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn. Vì nguồn cội của việc khổ đau chính là sự ham muốn dục vọng cá nhân. Con người mà đã sinh ra trong một xã hội sẽ có rất nhiều hoàn cảnh. Và quan trọng nhất là chúng ta có thể kiềm chế lại những dục vọng để cho cuộc sống được tự do tự tại. Bản tâm được thanh thản và không sầu lo. Cùng cố gắng nhé.

 

Một số bài viết khác của mình:

Tầm nhìn và sự hiểu biết.

Sự vô ơn trả giá bằng gì?

Hôn nhân hạnh phúc là gì? Làm sao để có được hạnh phúc trong hôn nhân?

 

 

Tin tức khác

  • Hạnh phúc và khổ đau. Kinh chuyển pháp luân

    Hạnh phúc và khổ đau. Kinh chuyển pháp luân

    Thế gian nằm trong biển khổ và như vậy là đáng khinh miệt, ghê tởm, không đáng cho ta bám níu. Thế gian là một ảo ảnh, không có gì là thực tế, do đó thế gian là hư vô trống rỗng.

  • Cho đi là còn mãi

    Cho đi là còn mãi

    Mục đích cuối cùng của mỗi sự sống bắt đầu là gì? Có phải là là sự tiếp nối thế hệ. Và mình cảm nhận được đó là những lần được trao cơ hội để chúng ta có thể rèn luyện ý chí và siêu thoát. Chúng ta càng 
    tiếp cận với nền văn minh hiện đại thì chúng tại lại càng xa rời với việc bước chân vào vùng đất thánh với sử thảnh thơi an nhiên trong bản tâm mỗi người.

  • Sự tồn tại

    Sự tồn tại

    Thiên địa là lữ quán của vạn vật, trăm đời là thời gian của lữ khách từ xưa tới nay

  • Kẻ nhập vai

    Kẻ nhập vai

    Mình chợt tự hỏi con người có kiếp sau không? Và nếu thật sự có kiếp sau thì mình nghĩ như mình bây giờ cũng chẳng thể nào nhớ được kiếp trước mình là ai, đã làm những gì...Vậy có phải mỗi người chúng ta hiện nay đang chính là kẻ nhập vai vào hoàn cảnh hiện tại mỗi người.

  • 22 HÌNH THỨC LỪA ĐẢO PHỔ BIẾN TRÊN MẠNG XÃ HỘI

    22 HÌNH THỨC LỪA ĐẢO PHỔ BIẾN TRÊN MẠNG XÃ HỘI

    Hiện nay xã hội ngày càng phát triển với thông tin truyền thông mạnh mẽ. Vì con người dễ tiếp cận với các nguồn thông tin mạng khác nhau nên rất dễ bị lừa. Đặc biệt là những người đang có nhu cầu kiếm tiền, việc làm thêm nhưng không hiểu rõ về bản chất dẫn tới bị lừa. Vì vậy bài viết này sẽ nêu lên những hình thức lừa đảo phổ biến hiện nay cho mọi người cùng nhau tránh.

  • Thuyết cửa sổ vỡ. Và sự liên quan ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng ta.

    Thuyết cửa sổ vỡ. Và sự liên quan ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng ta.

    Nếu một tòa nhà với một vài cửa sổ bị phá vỡ và không được sửa chữa sẽ có xu hướng thu hút những kẻ phá hoại phá thêm vài cửa sổ khác. Cuối cùng, họ có thể đột nhập vào tòa nhà, và nếu nó trống, họ sẽ chiếm lấy nó hoặc thậm chí đốt phá nó. Tương tự như vậy, nếu một vỉa hè có rác tích tụ, thì người ta sẽ tiếp tục xả rác hoặc để cả túi rác ở đó…