Hạnh phúc và khổ đau. Kinh chuyển pháp luân
Thế gian nằm trong biển khổ và như vậy là đáng khinh miệt, ghê tởm, không đáng cho ta bám níu. Thế gian là một ảo ảnh, không có gì là thực tế, do đó thế gian là hư vô trống rỗng.
Tin đọc nhiều
Đã có lúc mình tự hỏi rằng mục đích cuối cùng của mỗi sự sống bắt đầu là gì? Có phải là là sự tiếp nối thế hệ. Và mình cảm nhận được đó là những lần được trao cơ hội để chúng ta có thể rèn luyện ý chí và siêu thoát. Chúng ta càng tiếp cận với nền văn minh hiện đại thì chúng tại lại càng xa rời với việc bước chân vào vùng đất thánh với sử thảnh thơi an nhiên trong bản tâm mỗi người.
Cuộc sống càng phát triển đòi hỏi con người càng phải nỗ lực hơn trong việc học tập và làm việc phục vụ cho mục đích cá nhân. Và khi đạt được những thứ nhỏ nhất thì bản ngã của chúng ta ngày càng thể hiện rõ rệt hơn bằng cách thôi thúc chúng ta đạt được những mục tiêu lớn hơn nữa để thỏa mãn dục vọng và lòng ham muốn.
Ham muốn dục vọng là nguồn gốc của mọi tội lỗi. Chúng ta sinh ra người trần thế luôn có những mong muốn cơ bản được ăn, được uống, được vui vẻ hạnh phúc. Ở những hoàn cảnh khác nhau chúng ta luôn phấn đấu để thỏa mãn được ham muốn khao khát. Từ lúc nghèo khó chúng ta mong muốn đủ ăn đủ mặc. Rồi tới khi đủ ăn đủ mặc chúng ta lại mong muốn ăn ngon mặc đẹp. Khi đạt được chúng ta lại mong muốn nhiều hơn. Và cứ thế chúng ta bị sa đọa vào những ham muốn dục vọng tầm thường. Và càng ngày càng khó dứt ra.
Mình cảm nhận được hạnh phúc nó rất đơn giản. Đó chính là sự an yên của bản tâm không bị giao động bởi ham muốn dục vọng. Sự lôi kéo của ham muốn dục vọng lôi kéo con người lầm đường lạc lối vào những khổ ải của đời thường. Nếu chúng ta đã bị mê hoặc và vui sướng khi đạt được những thứ chúng ta mong muốn thì sự vui sướng đó chỉ là ngắn hạn và sẽ rất nhanh chóng chúng ta lại đặt ra những mục tiêu mới để chinh phục. Và sẽ ra sao nếu đạt được và không đạt được mục tiêu đó. Sẽ rất vui vẻ và hạnh phúc hay khổ đau thất bại. Và đâu là cái đích cuối cùng để bạn có thể dừng lại. Mình cũng là người sinh ra trong thế giới hiện tại giống như các bạn vẫn có những ham muốn rất tầm thường và mình biết nó không tốt. Nhưng nếu biết bản chất thật sự vấn đề mình nghĩ sẽ chủ động hơn trong việc kiểm soát tu dưỡng để cuộc sống trở nên nhẹ nhàng và an yên hơn.
Mình sẽ cố gắng tĩnh tâm mỗi ngày để kiềm chế lại những dục vọng ích kỷ cá nhân. Ngày xưa lúc tầm hiểu biết của mình còn hạn hẹp mình hay suy nghĩ phán xét phiến diện về những sự vật, sự việc xung quanh nhưng bây giờ mình hiểu mọi thứ là giống nhau, Mình chính lạ họ và họ chính là mình. Khác nhau chính là hoàn cảnh bởi vậy mình đã và đang đồng cảm nhiều hơn với tất cả mọi thứ.
Bản chất chúng ta luôn yêu thích sự tốt đẹp lương thiện. Nhưng đôi khi vì hoàn cảnh chúng ta lại bị biến đổi. Nhưng rất sâu trong thâm tâm của mỗi chúng ta đều luôn muốn được làm người tốt và giúp đỡ những người khó khăn. Và nếu các bạn đang gặp những người mắc lỗi lầm hay tội ác không thể tha thứ thì nếu không giúp được họ gieo những mầm mống tốt để có thể thay đổi cuộc đời sau này thì cũng xin đừng phán xét làm cho người ta cảm giác bị cô độc và ngày càng sa lầy sâu hơn vào con đường tội lỗi. Và nếu chúng ta bao dung nhân ái hơn với những người xung quanh thì nội tâm của chúng ta đã được thanh thản. Đó chính là thứ bạn được nhận lại.
Thế gian nằm trong biển khổ và như vậy là đáng khinh miệt, ghê tởm, không đáng cho ta bám níu. Thế gian là một ảo ảnh, không có gì là thực tế, do đó thế gian là hư vô trống rỗng.