Hạnh phúc và khổ đau. Kinh chuyển pháp luân
Thế gian nằm trong biển khổ và như vậy là đáng khinh miệt, ghê tởm, không đáng cho ta bám níu. Thế gian là một ảo ảnh, không có gì là thực tế, do đó thế gian là hư vô trống rỗng.
Tin đọc nhiều
Mấy ngày nay mình đã đọc được rất nhiều bài báo liên quan. Và cảm thấy con người bây giờ thật vô ơn. Không biết sự vô ơn như vậy có phải là vô thức hay họ vẫn nhận thức được và vẫn làm. Từ việc các bạn trẻ đi thi đường lên đỉnh olympia du học rồi ra định cư nước ngoài(Mặc dù nhiều bạn đưa ra lý do cũng khá thuyết phục). Rồi gần đây là những phản ánh tiêu cực về cách chống dịch của Việt Nam của bệnh nhân 17 trên các trang báo nước ngoài.
Mình nhớ là những bài học về lòng biết ơn. Uống nước nhớ nguồn, Ăn quả nhớ kẻ trồng cây là những bài học vỡ lòng mà sao mọi người thờ ơ quá chừng. Phải chăng mọi người quá vô tâm rồi trở nên vô ơn trong vô thức. Chắc các bạn cũng không lạ lùng gì những cảnh tượng ở nhà hàng, khách sạn những con người có tiền lên giọng làm cha, làm mẹ thiên hạ đi hạch sách những bạn phục vụ vì phải đợi lâu hay có những cử chỉ không vừa ý. Nên nhớ rằng các bạn đang bỏ tiền ra là để mua dịch vụ, chứ không phải là bố thí, cho không ai cái gì cả. Và chính những hành động đó của chúng ta vô tình đã làm cho những người xung quanh bị ảnh hưởng. Ảnh hưởng nhất là những người thân trong gia đình, nhất là những thành viên nhỏ tuổi. Họ coi như đó là một chuẩn mực của xã hội. Thật nguy hiểm các bạn ạ. Từ đó dẫn tới vô vàn các hệ lụy về sự thông cảm, biết ơn của các em nhỏ.
Đặng Lê Nguyên Vũ trình bày quan điểm về tiền bạc, nợ nần vay trả: 'Khi bạn nợ tiền một ai đó, hãy hiểu sâu sắc rằng chữ 'Nợ' ấy không thể chỉ trả bằng giấy bạc, sòng phẳng như giấy bạc.' Đó chính là sự biết ơn.
Ảnh: cafebiz
Mình chia sẻ một câu chuyện có thật ở công ty mình. Công ty mình cũng bự và có căng tin riêng. Và cứ sau một thời gian công ty sẽ làm khảo sát để đánh giá chất lượng dịch vụ nhằm mục đích nâng cao chất lượng phục vụ. Và có một sự thật bất ngờ là những người bạn đi ăn cùng mình ngày nào cũng ăn tại căng tin lại đánh giá dịch vụ rất tệ. Mình có hỏi thì họ nói nấu đi nấu lại các món chán. Đơn giản vì cái đó mà các bạn ấy đánh giá rất thấp tất cả các câu hỏi khảo sát. Và mình thắc mắc nếu vậy sao ngày nào họ cũng ăn. Căng tin đâu bắt họ ăn đâu. Và mình nhận ra không phải là căng tin nấu giở, các món lặp đi lặp lại. Mà là do con người luôn muốn những thứ mới mẻ hơn tốt hơn những gì mình đang có. Và họ đỗ lỗi cho những thứ hiện tại ko tốt. Vì bất cứ lý do gì. Vậy vô tình các bạn đang phủ nhận những giá trị đóng góp của người ta cho mình trong thời gian qua rồi. Đó phải chăng chính là 1 sự vô ơn.
Việc hằng ngày mà chắc ai cũng từng thấy hoặc trải qua là sự vay mượn tiền bạc. Nêu các bạn vay ngân hàng hoặc vay của đơn vị cho vay lấy lãi thì mình không nói làm gì. Nhưng khi bạn cần một khoản tiền gấp và bạn đi vay những người bạn bè, thân quen thì bạn phải biết ơn người ta vì đã giúp họ trong lúc khó khăn chứ đúng không? Chẳng ai có nghĩa vụ phải cho bạn mượn tiền cả. Vậy tại sao họ cho bạn mượn. Vì họ tin tưởng bạn, họ muốn giúp bạn vượt qua khó khăn. Vậy bạn phải thể hiện sự biết ơn như nào. Bạn có trả cho người ta đúng hẹn hay không. Bạn có thành thật về việc vay trả hay không? Có câu "Vay tiền thấy lòng người, Trả tiền thấy rõ nhân phẩm". Bạn kì kèo khất nợ hết lần này tới lần khác. Tiền nong chỉ là con số nhưng vô tình bạn đã đánh mất niềm tin ở nơi họ.Thứ mà bạn mất đi rất khó lấy lại được. Và một điều chắc chắn nếu bạn trả xong nợ thì lần sau bạn mượn sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Thậm chí là không được.
Chắc các bạn vẫn còn chưa quên việc một số người Việt Nam vô ý thức vì mấy triệu bạc mà đưa người vượt biên trái phép vào Việt Nam trốn cách ly. Mình không nghĩ là họ ko biết hậu quả của việc họ làm. Nhưng tại sao biết mà họ vẫn làm. Có phải vì lòng tham... Nhưng mà mình nghĩ nhiều hơn tới việc sự vô ơn đối với chính nơi họ đang sống, là đất nước của họ, quê hương của họ sao họ lại làm vậy. Các nước khác trên thế giới đang cố gắng như thế nào để kiềm chế dịch bệnh. Sự ảnh hưởng của dịch bệnh to lớn như nào tới kinh tế, đời sống sinh hoạt của mọi người. Cài này thời sự trên tivi mỗi ngày đều nói cơ mà. Chính phủ Việt Nam đang rất cố gắng nỗ lực và làm rất tốt trong việc phòng chống dịch covid-19. Để chúng ta có một cuộc sống bình thường như này phải biết ơn chứ. Nhìn sang các nước tiên tiến như Mỹ, Pháp, Anh thử xem. Phải gồng mình chống chọi so với cuộc sống bình thường các bạn còn muốn ý kiến gì nữa.
Buồn hơn nữa là một cơ số người bị bệnh được nhà nước đón về chữa trị thì chê ỏng chê eo khu vực cách ly, Rồi trốn khỏi khu cách ly, Chữa xong cho thì lên mạng nói này nói kia. Mình chẳng hiểu nổi họ đang suy nghĩ cái gì. Sự biết ơn trong họ ở đâu khi đất nước cứu vớt họ thì họ lại quay lưng tỏ thái độ như vậy. Đặng Lê Nguyên Vũ có nói "Bạn có thể là một người nghèo nhưng đừng làm một người bội tín hay vô ơn. Bạn có thể không đủ tiền để trả nhưng phải biết dùng miệng để giữ lại chút tín nhiệm. Bội tín chính là sự suy sụp về mặt kinh tế, bội tín cũng chính là sự thất bại nặng nề về mặt nhân cách". Đôi khi người ta giúp bạn không phải là người ta muốn bạn trả lại cái ơn mà đơn giản họ thấy bạn tử tế, họ tin tưởng bạn. Họ giúp bạn mà chẳng có một chút vụ lợi gì. Với những sự giúp đỡ như vậy bạn nghĩ xem bạn lấy gì để trả xứng với tấm lòng người ta.
Không biết các bạn thế nào. Còn mình thì rất tin tưởng vào luật nhân quả. Các bạn gieo gì thì sẽ gặt đó thôi. Các bạn trồng cây trái thì các bạn sẽ nhận được trái ngọt. Các bạn sống tốt thì được người ta thương, Các bạn nỗ lực phấn đấu thì tương lai các bạn sẽ trở nên sung túc hơn. Các bạn vô ơn, không quý trọng sự giúp đỡ của người khác thì sẽ bị mọi người xung quanh ghét bỏ, đơn độc. Và nặng nề hơn là cả 1 hệ lụy đằng sau. Các bạn như một chiếc gương đối với con cái của các bạn,Và mình không hy vọng là sau này các bạn bị chính những đứa con mình đối xử như bạn đã từng đối xử vô ơn với người khác. Nên hãy cân nhắc và suy xét.
Chúng ta luôn mong muốn khát khao về ngày mai tươi đẹp hơn, sung túc hơn, vui vẻ hơn. Nên đối với chúng ta sẽ chẳng bao giờ thấy đủ. Chúng ta muốn 1 chiếc xe đạp, khi có xe đạp chúng ta lại muốn 1 chiếc xe máy, Có được xe máy chúng ta lại muốn xe hơi. Và cứ thế nhu cầu con người sẽ tăng dần theo thời gian. Chúng ta luôn muốn chinh phục những mục tiêu mới cao hơn, xa hơn. Vậy có khi nào mọi người thấy mệt mỏi tới chán nản không. Tại sao vậy. Tại chúng ta không biết hài lòng với những gì mình đang có. Tại chúng ta chỉ có nhìn lên chứ không có nhìn sang trái, sang phải và nhìn xuống dưới. Nếu như thấy những mảnh đời bất hạnh, hoặc những tai nạn, bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo thì chúng ta mới thực sự thấy ý nghĩa của cuộc sống. Và lòng biết ơn tới cuộc đời này đã chiếu cố cho chúng ta đang có một cuộc sống như mọi người bình thường khác. Được sống, được yêu thương. Được thức dậy để đón ngày mới nhìn thấy được những người mình yêu thương. Làm những thứ mình yêu thích. Và lúc đó mọi người sẽ có một cảm giác nhẹ nhàng hơn sống bao dung hơn.
Bài viết là tâm sự dựa trên quan điểm cá nhân của mình. Mọi người đọc vui vẻ.
23-09-2020
Lê Đình Trường Sơn
Thế gian nằm trong biển khổ và như vậy là đáng khinh miệt, ghê tởm, không đáng cho ta bám níu. Thế gian là một ảo ảnh, không có gì là thực tế, do đó thế gian là hư vô trống rỗng.
Mục đích cuối cùng của mỗi sự sống bắt đầu là gì? Có phải là là sự tiếp nối thế hệ. Và mình cảm nhận được đó là những lần được trao cơ hội để chúng ta có thể rèn luyện ý chí và siêu thoát. Chúng ta càng
tiếp cận với nền văn minh hiện đại thì chúng tại lại càng xa rời với việc bước chân vào vùng đất thánh với sử thảnh thơi an nhiên trong bản tâm mỗi người.
Thiên địa là lữ quán của vạn vật, trăm đời là thời gian của lữ khách từ xưa tới nay
Mình chợt tự hỏi con người có kiếp sau không? Và nếu thật sự có kiếp sau thì mình nghĩ như mình bây giờ cũng chẳng thể nào nhớ được kiếp trước mình là ai, đã làm những gì...Vậy có phải mỗi người chúng ta hiện nay đang chính là kẻ nhập vai vào hoàn cảnh hiện tại mỗi người.
Hiện nay xã hội ngày càng phát triển với thông tin truyền thông mạnh mẽ. Vì con người dễ tiếp cận với các nguồn thông tin mạng khác nhau nên rất dễ bị lừa. Đặc biệt là những người đang có nhu cầu kiếm tiền, việc làm thêm nhưng không hiểu rõ về bản chất dẫn tới bị lừa. Vì vậy bài viết này sẽ nêu lên những hình thức lừa đảo phổ biến hiện nay cho mọi người cùng nhau tránh.
Nếu một tòa nhà với một vài cửa sổ bị phá vỡ và không được sửa chữa sẽ có xu hướng thu hút những kẻ phá hoại phá thêm vài cửa sổ khác. Cuối cùng, họ có thể đột nhập vào tòa nhà, và nếu nó trống, họ sẽ chiếm lấy nó hoặc thậm chí đốt phá nó. Tương tự như vậy, nếu một vỉa hè có rác tích tụ, thì người ta sẽ tiếp tục xả rác hoặc để cả túi rác ở đó…
Đây là nơi để mình chia sẻ những thứ mình cảm nhận và minh ngộ ra được. Hy vọng mọi người đọc vui vẻ.